Trong triết lý Phật giáo, có một khái niệm rất quan trọng gọi là "trùng trùng duyên khởi", ám chỉ sự kết nối không thể tách rời giữa tất cả mọi thứ trong vũ trụ. Theo đó, bất kỳ sự việc nào xảy ra cũng đều là kết quả của vô số nguyên nhân và điều kiện hội tụ lại, không có gì tồn tại một cách độc lập hay tự thân. Điều này phản ánh sâu sắc trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta và mối quan hệ giữa vạn vật.
Trong cái không gian vô tận của vũ trụ, hành tinh nhỏ bé mà chúng ta gọi là Trái Đất không ngừng xoay quanh ngôi sao mẹ. Thiên nhiên, từ thuở khai thiên lập địa, đã hiện hữu với một sự hoàn mỹ và hài hòa tuyệt đối. Các loài sinh vật sống hòa quyện với môi trường xung quanh, tất cả tạo nên một hệ sinh thái đa dạng và phong phú. Tuy nhiên, khi con người xuất hiện, vòng luẩn quẩn của những vấn đề tự tạo đã bắt đầu.
Trải qua hàng triệu năm hình thành và phát triển, đất đai trên hành tinh này không chỉ là nền tảng vật chất mà còn là nguồn sống vô tận của mọi sinh vật. Đất là một thực thể thông minh, bao dung, lặng lẽ nuôi dưỡng và bảo vệ sự sống, dù con người đã nhiều lần làm tổn thương và bào mòn nó.
Đất vô cùng thông minh. Từ hàng ngàn năm trước, đất đã biết cách duy trì một hệ sinh thái cân bằng, tạo điều kiện cho cây cối mọc lên, nước thấm vào và các loài động vật có nơi sinh sống. Hệ thống rễ cây phức tạp, vi sinh vật và các loài côn trùng cùng nhau tạo nên một mạng lưới tương tác phức tạp nhưng vô cùng hiệu quả, giữ cho đất luôn màu mỡ và trù phú. Đất biết cách tự chữa lành và phục hồi sau những tổn thương, dù là do thiên nhiên hay con người gây ra. Khi một mảnh đất bị chặt phá, cạn kiệt dinh dưỡng, đất vẫn không ngừng nỗ lực để tái tạo sự sống, đưa những mầm non mới mọc lên từ tàn tro.